集大家书法 , 书法家学习创作站

gǎn èr zi

感二子

作者:欧阳修

拼音版、注音及读音

huáng hé yī qiān nián yī qīng,qí shān míng fèng bù zài míng。
黄河一千年一清,岐山鸣凤不再鸣。
zì cóng sū méi èr zi sǐ,tiān dì jì mò shōu léi shēng。
自从苏梅二子死,天地寂默收雷声。
bǎi chóng huài hù bù qǐ zhé,wàn mù féng chūn bù fā méng。
百虫坏户不启蛰,万木逢春不发萌。
qǐ wú bǎi niǎo jiě yán yǔ,xuān hū zhōng rì wú rén tīng。
岂无百鸟解言语,喧呼终日无人听。
èr zǐ jīng sī jí sōu jué,tiān dì guǐ shén wú dùn qíng。
二子精思极搜抉,天地鬼神无遁情。
jí qí fàng bǐ chěng háo jùn,bǐ xià wàn wù shēng guāng róng。
及其放笔骋豪俊,笔下万物生光荣。
gǔ rén wèi cǐ tiān qiǎo,mìng duǎn yí wèi tiān gōng zēng。
古人谓此◇天巧,命短疑为天公憎。
xī shí lǐ dù zhēng héng xíng,qí lín fèng huáng shì suǒ jīng。
昔时李杜争横行,麒麟凤凰世所惊。
èr wù fēi néng zhì tài píng,xū shí tài píng rán hòu shēng。
二物非能致太平,须时太平然後生。
kāi yuán tiān bǎo wù shèng jí,zì cǐ zhōng yuán pí zhàn zhēng。
开元天宝物盛极,自此中原疲战争。
yīng xióng bái gǔ huà huáng tǔ,fù guì hé zhǐ fú yún qīng。
英雄白骨化黄土,富贵何止浮云轻。
wéi yǒu wén zhāng làn rì xīng,qì líng shān yuè cháng zhēng róng。
唯有文章烂日星,气凌山岳常峥嵘。
xián yú zì gǔ jiē gòng jǐn,tū wù kōng liú hòu shì míng。
贤愚自古皆共尽,突兀空留後世名。

仅供学习参考,难免有错误,欢迎批评指正。
上一篇:临水亭     下一篇:奉使道中作
所属专题: 本文链接:/e/action/neirongye.php?classid=20&id=162440