文师
拼音版、注音及读音
wén wáng jiāng tián,shǐ biān bù bo yuē:" tián yú wèi yáng,jiāng dà dé yān。fēi lóngfēi chī,fēi hǔfēi pí,zhào dé gōng hóu。tiān qiǎn rǔ shī,yǐ zhī zuǒ chāng,shī jí sān wáng。"
文王将田,史编布卜曰:“田于渭阳,将大得焉。非龙、非螭,非虎、非罴,兆得公侯。天遣汝师,以之佐昌,施及三王。”
wén wáng yuē:" zhào zhì shì hū?"
文王曰:“兆致是乎?”
shǐ biān yuē:" biān zhī tài zǔ shǐ chóu,wèi yǔ zhàn,dé gāo yáo zhào bǐ yú cǐ。"
史编曰:“编之太祖史畴,为禹占,得皋陶兆比于此。”
wén wáng nǎi zhāi sān rì,chéng tián chē,jià tián mǎ,tián yú wèi yáng,zú jiàn tài gōng,zuò máo yǐ yú。
文王乃斋三日,乘田车,驾田马,田于渭阳,卒见太公,坐茅以渔。
wén wáng láo ér wèn zhī yuē:" zi lè yú yě?"
文王劳而问之曰:“子乐渔也?”
tài gōng yuē:" chén wén jūn zǐ lè de qí zhì,xiǎo rén lè de qí shì。jīn wú yú shén yǒu shì yě,dài fēi lè zhī yě。"
太公曰:“臣闻君子乐得其志,小人乐得其事。今吾渔甚有似也,殆非乐之也。”
wén wáng yuē:" hé wèi qí yǒu shì yě?"
文王曰:“何谓其有似也?”
tài gōng yuē:" diào yǒu sān quán lù děng yǐ quán,sǐ děng yǐ quán,guān děng yǐ quán。fū diào yǐ qiú de yě,qí qíng shēn,kě yǐ guān dà yǐ。"
太公曰:“钓有三权;禄等以权,死等以权,官等以权。夫钓以求得也,其情深,可以观大矣。”
wén wáng yuē:" yuàn wén qí qíng。" tài gōng yuē:" yuán shēn ér shuǐ liú,shuǐ liú ér yú shēng zhī,qíng yě。gēn shēn ér mù zhǎng,mù zhǎng ér shí shēng zhī,qíng yě。jūn zǐ qíng tóng ér qīn hé,qīn hé ér shì shēng zhī,qíng yě。yán yǔ yìng duì zhě,qíng zhī shì yě yán zhì qíng zhě,shì zhī jí yě。jīn chén yán zhì qíng bù huì,jūn qí è zhī hū?"
文王曰:“愿闻其情。”太公曰:“源深而水流,水流而鱼生之,情也。根深而木长,木长而实生之,情也。君子情同而亲合,亲合而事生之,情也。言语应对者,情之饰也;言至情者,事之极也。今臣言至情不讳,君其恶之乎?”
wén wáng yuē:" wéi rén rén néng shòu zhì jiàn,bù è zhì qíng,hé wéi qí rán!"
文王曰:“惟仁人能受至谏,不恶至情,何为其然!”
tài gōng yuē:" mín wēi ěr míng,xiǎo yú shí zhī mín diào ěr xiāng,zhōng yú shí zhī mín lóng zhòng ěr fēng,dà yú shí zhī。fū yú shí qí ěr,nǎi qiān yú mín rén shí qí lù,nǎi fú yú jūn。gù yǐ ěr qǔ yú,yú kě shā yǐ lù qǔ rén,rén kě jié yǐ jiā qǔ guó,guó kě bá yǐ guó qǔ tiān xià,tiān xià kě bì。wū hū!màn màn mián mián,qí jù bì sàn hēi hēi mèi mèi,qí guāng bì yuǎn。wēi zāi!shèng rén zhī dé,yòu hū dú jiàn。lè zāi!shèng rén zhī lǜ,gè guī qí cì,ér shù liǎn yān。"
太公曰:“缗微饵明,小鱼食之;缗调饵香,中鱼食之;缗隆重饵丰,大鱼食之。夫鱼食其饵,乃牵于缗;人食其禄,乃服于君。故以饵取鱼,鱼可杀;以禄取人,人可竭;以家取国,国可拔;以国取天下,天下可毕。呜呼!曼曼绵绵,其聚必散;嘿嘿昧昧,其光必远。微哉!圣人之德,诱乎独见。乐哉!圣人之虑,各归其次,而树敛焉。”
wén wáng yuē:" shù liǎn ruò hé ér tiān xià guī zhī?"
文王曰:“树敛若何而天下归之?”
tài gōng yuē:" tiān xià fēi yī rén zhī tiān xià,nǎi tiān xià zhī tiān xià yě。tóng tiān xià zhī lì zhě,zé dé tiān xià shàn tiān xià zhī lì zhě,zé shī tiān xià。tiān yǒu shí,dì yǒu cái,néng yú rén gòng zhī zhě,rén yě。rén zhī suǒ zài,tiān xià guī zhī。miǎn rén zhī sǐ,jiě rén zhī nán,jiù rén zhī huàn,jì rén zhī jí zhě,dé yě。dé zhī suǒ zài,tiān xià guī zhī。yú rén tóng yōutóng lètóng hàotóng è zhě,yì yě yì zhī suǒ zài,tiān xià fù zhī。fán rén è sǐ ér lè shēng,hǎo dé ér guī lì,néng shēng lì zhě,dào yě。dào zhī suǒ zài,tiān xià guī zhī。"
太公曰:“天下非一人之天下,乃天下之天下也。同天下之利者,则得天下;擅天下之利者,则失天下。天有时,地有财,能与人共之者,仁也。仁之所在,天下归之。免人之死,解人之难,救人之患,济人之急者,德也。德之所在,天下归之。与人同忧、同乐、同好、同恶者,义也;义之所在,天下赴之。凡人恶死而乐生,好德而归利,能生利者,道也。道之所在,天下归之。”
wén wáng zài bài yuē:" yǔn zāi,gǎn bù shòu tiān zhī zhào mìng hū!" nǎi zài yǔ jù guī,lì wèi shī。
文王再拜曰:“允哉,敢不受天之诏命乎!”乃载与俱归,立为师。
仅供学习参考,难免有错误,欢迎批评指正。