集大家书法 , 书法家学习创作站

nǐ gǔ jiǔ shǒu

拟古九首

作者:陶渊明

拼音版、注音及读音

róng róng chuāng xià lán,mì mì táng qián liǔ。

荣荣窗下兰,密密堂前柳。
chū yǔ jūn bié shí,bù wèi háng dāng jiǔ。
初与君别时,不谓行当久。
chū mén wàn lǐ kè,zhōng dào féng jiā yǒu。
出门万里客,中道逢嘉友。
wèi yán xīn xiāng zuì,bù zài jiē bēi jiǔ。
未言心相醉,不在接杯酒。
lán kū liǔ yì shuāi,suì lìng cǐ yán fù。
兰枯柳亦衰,遂令此言负。
duō xiè zhū shào nián,xiāng zhī bù zhōng hòu。
多谢诸少年,相知不忠厚。
yì qì qīng rén mìng,lí gé fù hé yǒu?

意气倾人命,离隔复何有?

cí jiā sù yán jià,dāng wǎng zhì wú zhōng。

辞家夙严驾,当往至无终。
wèn jūn jīn hé xíng?fēi shāng fù fēi róng。
问君今何行?非商复非戎。
wén yǒu tián zǐ tài,jié yì wèi shì xióng。
闻有田子泰,节义为士雄。
sī rén jiǔ yǐ sǐ,xiāng lǐ xí qí fēng。
斯人久已死,乡里习其风。
shēng yǒu gāo shì míng,jì méi chuán wú qióng。
生有高世名,既没传无穷。
bù xué kuáng chí zi,zhí zài bǎi nián zhōng。

不学狂驰子,直在百年中。

zhòng chūn gòu shí yǔ,shǐ léi fā dōng yú。

仲春遘时雨,始雷发东隅。
zhòng zhé gè qián hài,cǎo mù zòng héng shū。
众蛰各潜骇,草木纵横舒。
piān piān xīn lái yàn,shuāng shuāng rù wǒ lú。
翩翩新来燕,双双入我庐。
xiān cháo gù shàng zài,xiāng jiāng hái jiù jū。
先巢故尚在,相将还旧居。
zì cóng fēn bié lái,mén tíng rì huāng wú
自从分别来,门庭日荒芜;
wǒ xīn gù fěi shí,jūn qíng dìng hé rú?

我心固匪石,君情定何如?

tiáo tiáo bǎi chǐ lóu,fēn míng wàng sì huāng,

迢迢百尺楼,分明望四荒,
mù zuò guī yún zhái,cháo wèi fēi niǎo táng。
暮作归云宅,朝为飞鸟堂。
shān hé mǎn mù zhōng,píng yuán dú máng máng。
山河满目中,平原独茫茫。
gǔ shí gōng míng shì,kāng kǎi zhēng cǐ chǎng。
古时功名士,慷慨争此场。
yī dàn bǎi suì hòu,xiāng yǔ hái běi máng。
一旦百岁後,相与还北邙。
sōng bǎi wéi rén fá,gāo fén hù dī áng。
松柏为人伐,高坟互低昂。
tuí jī wú yí zhǔ,yóu hún zài hé fāng!
颓基无遗主,游魂在何方!
róng huá chéng zú guì,yì fù kě lián shāng。

荣华诚足贵,亦复可怜伤。

dōng fāng yǒu yī shì,bèi fú cháng bù wán

东方有一士,被服常不完;
sān xún jiǔ yù shí,shí nián zhe yī guān。
三旬九遇食,十年著一冠。
xīn qín wú cǐ bǐ,cháng yǒu hǎo róng yán。
辛勤无此比,常有好容颜。
wǒ yù guān qí rén,chén qù yuè hé guān。
我欲观其人,晨去越河关。
qīng sōng jiā lù shēng,bái yún sù yán duān。
青松夹路生,白云宿檐端。
zhī wǒ gù lái yì,qǔ qín wèi wǒ dàn。
知我故来意,取琴为我弹。
shàng xián jīng bié hè,xià xián cāo gū luán。
上弦惊别鹤,下弦操孤鸾。
yuàn liú jiù jūn zhù,cóng lìng zhì suì hán。

愿留就君住,从令至岁寒。

cāng cāng gǔ zhōng shù,dōng xià cháng rú zī

苍苍谷中树,冬夏常如兹;
nián nián jiàn shuāng xuě,shuí wèi bù zhī shí。
年年见霜雪,谁谓不知时。
yàn wén shì shàng yǔ,jié yǒu dào lín zī。
厌闻世上语,结友到临淄。
jì xià duō tán shì,zhǐ bǐ jué wú yí。
稷下多谈士,指彼决吾疑。
zhuāng shù jì yǒu rì,yǐ yǔ jiā rén cí。
装束既有日,已与家人辞。
xíng xíng tíng chū mén,hái zuò gèng zì sī。
行行停出门,还坐更自思。
bù yuàn dào lǐ cháng,dàn wèi rén wǒ qī。
不怨道里长,但畏人我欺。
wàn yī bù hé yì,yǒng wèi shì xiào chī。
万一不合意,永为世笑嗤。
yī huái nán jù dào,wèi jūn zuò cǐ shī。

伊怀难具道,为君作此诗。

rì mù tiān wú yún,chūn fēng shàn wēi hé。

日暮天无云,春风扇微和。
jiā rén měi qīng yè,dá shǔ hān qiě gē。
佳人美清夜,达曙酣且歌。
gē jìng cháng tàn xī,chí cǐ gǎn rén duō。
歌竟长叹息,持此感人多。
jiǎo jiǎo yún jiān yuè,zhuó zhuó yè zhōng huá。
皎皎云间月,灼灼叶中华。
qǐ wú yī shí hǎo,bù jiǔ dāng rú hé。

岂无一时好,不久当如何。

shǎo shí zhuàng qiě lì,fǔ jiàn dú xíng yóu。

少时壮且厉,抚剑独行游。
shuí yán xíng yóu jìn?zhāng yè zhì yōu zhōu。
谁言行游近?张掖至幽州。
jī shí shǒu yáng wēi,kě yǐn yì shuǐ liú。
饥食首阳薇,渴饮易水流。
bú jiàn xiāng zhī rén,wéi jiàn gǔ shí qiū。
不见相知人,惟见古时丘。
lù biān liǎng gāo fén,bó yá yǔ zhuāng zhōu。
路边两高坟,伯牙与庄周。
cǐ shì nán zài dé,wú xíng yù hé qiú!

此士难再得,吾行欲何求!

zhǒng sāng cháng jiāng biān,sān nián wàng dāng cǎi。

种桑长江边,三年望当采。
zhī tiáo shǐ yù mào,hū zhí shān hé gǎi。
枝条始欲茂,忽值山河改。
kē yè zì cuī shé,gēn zhū fú cāng hǎi。
柯叶自摧折,根株浮沧海。
chūn cán jì wú shí,hán yī yù shuí dài!
春蚕既无食,寒衣欲谁待!
běn bù zhí gāo yuán,jīn rì fù hé huǐ。
本不植高原,今日复何悔。


仅供学习参考,难免有错误,欢迎批评指正。
所属专题: 忧国忧民 感慨 时间 本文链接:/e/action/neirongye.php?classid=20&id=156154