集大家书法 , 书法家学习创作站

当前位置

首页> 拾得>诗拼音版
shī

作者:拾得

拼音版、注音及读音

zhū fú liú cáng jīng,zhǐ wéi rén nán huà。bù wéi xián yǔ yú,gè gè xīn gòu jià。
诸佛留藏经,只为人难化。不唯贤与愚,个个心构架。
zào yè dà rú shān,qǐ jiě huái yōu pà。nà kěn xì xún sī,rì yè huái jiān zhà。
造业大如山,岂解怀忧怕。那肯细寻思,日夜怀奸诈。
jiē jiàn shì jiān rén,gè gè ài chī ròu。wǎn dié bù céng gàn,zhǎng shí dào bù zú。
嗟见世间人,个个爱吃肉。碗碟不曾干,长时道不足。
zuó rì shè gè zhāi,jīn zhāo zǎi liù chù。dōu yuán yè shǐ qiān,fēi gàn qíng suǒ yù。
昨日设个斋,今朝宰六畜。都缘业使牵,非干情所欲。
yí dù zào tiān táng,bǎi dù zào dì yù。yán luó shǐ lái zhuī,hé jiā jǐn tí kū。
一度造天堂,百度造地狱。阎罗使来追,合家尽啼哭。
lú zi biān xiàng huǒ,huò zǐ lǐ zǎo yù。gèng dé chū tóu shí,huàn què rǔ yī fú。
炉子边向火,镬子里澡浴。更得出头时,换却汝衣服。
chū jiā yào qīng xián,qīng xián jí wéi guì。rú hé chén wài rén,què rù chén āi lǐ。
出家要清闲,清闲即为贵。如何尘外人,却入尘埃里。
yī xiàng mí běn xīn,zhōng cháo yì míng lì。míng lì dé dào shēn,xíng róng yǐ qiáo cuì。
一向迷本心,终朝役名利。名利得到身,形容已憔悴。
kuàng fù bù suí zhě,xū yòng píng shēng zhì。kě lián wú shì rén,wèi néng xiào dé ěr。
况复不遂者,虚用平生志。可怜无事人,未能笑得尔。
yǎng ér yǔ qǔ qī,yǎng nǚ qiú méi pīng。chóng chóng jiē shì yè,gèng shā zhòng shēng mìng。
养儿与娶妻,养女求媒娉。重重皆是业,更杀众生命。
jù jí huì qīn qíng,zǒng lái kàn pán dìng。mù xià suī chèn xīn,zuì bù xiān zhù dìng。
聚集会亲情,总来看盘饤。目下虽称心,罪簿先注定。
dé cǐ fēn duàn shēn,kě xiào hǎo xíng zhì。miàn mào sì yín pán,xīn zhōng hēi rú qī。
得此分段身,可笑好形质。面貌似银盘,心中黑如漆。
pēng zhū yòu zǎi yáng,kuā dào tián rú mì。sǐ hòu shòu bō zhā,gèng mò chēng yuān qū。
烹猪又宰羊,夸道甜如蜜。死后受波吒,更莫称冤屈。
fú āi sān jiè zi,zǒng shì qīn nán nǚ。kǒng shěn hēi àn kēng,shì yí chuí huà dù。
佛哀三界子,总是亲男女。恐沈黑暗坑,示仪垂化度。
jǐn dēng wú shàng dào,jù zhèng pú tí lù。jiào rǔ chī zhòng shēng,huì xīn qín jué wù。
尽登无上道,俱证菩提路。教汝痴众生,慧心勤觉悟。
fú shě zūn róng lè,wèi mǐn zhū chī zǐ。zǎo yuàn wù wú shēng,bàn jí wú shàng shì。
佛舍尊荣乐,为愍诸痴子。早愿悟无生,办集无上事。
hòu lái chū jiā zhě,duō yuán wú yè cì。bù néng dé yī shí,tóu zuān rù yú sì。
后来出家者,多缘无业次。不能得衣食,头钻入于寺。
jiē jiàn shì jiān rén,yǒng jié zài mí jīn。bù xǐng zhè gè yì,xiū xíng tú kǔ xīn。
嗟见世间人,永劫在迷津。不省这个意,修行徒苦辛。
wǒ shī yě shì shī,yǒu rén huàn zuò jì。shī jì zǒng yì bān,dú shí xū zǐ xì。
我诗也是诗,有人唤作偈。诗偈总一般,读时须子细。
huǎn huǎn xì pī xún,bù dé shēng róng yì。yī cǐ xué xiū xíng,dà yǒu kě xiào shì。
缓缓细披寻,不得生容易。依此学修行,大有可笑事。
yǒu jì yǒu qiān wàn,zú jí shù yīng nán。ruò yào xiāng zhī zhě,dàn rù tiān tāi shān。
有偈有千万,卒急述应难。若要相知者,但入天台山。
yán zhōng shēn chù zuò,shuō lǐ jí tán xuán。gòng wǒ bù xiāng jiàn,duì miàn shì qiān shān。
岩中深处坐,说理及谈玄。共我不相见,对面似千山。
shì jiān yì wàn rén,miàn kǒng bù xiāng sì。jiè wèn hé yīn yuán,zhì lìng qiǎn rú cǐ。
世间亿万人,面孔不相似。借问何因缘,致令遣如此。
gè zhí yì bān jiàn,hù shuō fēi jiān shì。dàn zì xiū jǐ shēn,bú yào yán tā yǐ。
各执一般见,互说非兼是。但自修己身,不要言他已。
nán nǚ wèi hūn jià,sú wù shì cháng yí。zì liàng qí shì lì,hé yòng guǎng zhāng shī。
男女为婚嫁,俗务是常仪。自量其事力,何用广张施。
qǔ zhài kuā rén wǒ,lùn qíng rù gǔ chī。shā tā jī quǎn mìng,shēn sǐ duò ā bí。
取债夸人我,论情入骨痴。杀他鸡犬命,身死堕阿鼻。
shì shàng yī zhǒng rén,chū xìng cháng duō shì。zhōng rì bàng jiē qú,bù lí zhū jiǔ sì。
世上一种人,出性常多事。终日傍街衢,不离诸酒肆。
wèi tā zuò bǎo jiàn,tì tā shuō dào lǐ。yī zhāo yǒu guāi zhāng,guò jiù quán guī nǐ。
为他作保见,替他说道理。一朝有乖张,过咎全归你。
wǒ quàn chū jiā bèi,xū zhī jiào fǎ shēn。zhuān xīn qiú chū lí,zhé mò rǎn tān yín。
我劝出家辈,须知教法深。专心求出离,辄莫染贪淫。
dà yǒu sú zhōng shì,zhī fēi bù ài jīn。gù zhī jūn zǐ zhì,rèn yùn tīng fú shěn。
大有俗中士,知非不爱金。故知君子志,任运听浮沈。
hán shān zhù hán shān,shí dé zì shí dé。fán yú qǐ jiàn zhī,fēng gàn què xiāng shí。
寒山住寒山,拾得自拾得。凡愚岂见知,丰干却相识。
jiàn shí bù kě jiàn,mì shí hé chǔ mì。jiè wèn yǒu hé yuán,què dào wú wéi lì。
见时不可见,觅时何处觅。借问有何缘,却道无为力。
cóng lái shì shí dé,bú shì ǒu rán chēng。bié wú qīn juàn shǔ,hán shān shì wǒ xiōng。
从来是拾得,不是偶然称。别无亲眷属,寒山是我兄。
liǎng rén xīn xiāng sì,shuí néng xùn sú qíng。ruò wèn nián duō shǎo,huáng hé jǐ dù qīng。
两人心相似,谁能徇俗情。若问年多少,黄河几度清。
ruò jiě zhuō lǎo shǔ,bù zài wǔ bái māo。ruò néng wù lǐ xìng,nà yóu jǐn xiù bāo。
若解捉老鼠,不在五白猫。若能悟理性,那由锦绣包。
zhēn zhū rù xí dài,fó xìng zhǐ péng máo。yī qún qǔ xiāng hàn,yòng yì zǒng wú jiāo。
真珠入席袋,佛性止蓬茅。一群取相汉,用意总无交。
yùn xīn cháng kuān guǎng,cǐ zé míng wéi bù。chuò jǐ huì yú rén,fāng kě míng wéi shī。
运心常宽广,此则名为布。辍己惠于人,方可名为施。
hòu lái rén bù zhī,yān néng huì cǐ yì。wèi shè yī yōng sēng,zǎo nǐ wàng fù guì。
后来人不知,焉能会此义。未设一庸僧,早拟望富贵。
mí hóu shàng jiào dé,rén hé bù fèn fā。qián chē jì luò kēng,hòu chē xū gǎi zhé。
猕猴尚教得,人何不愤发。前车既落坑,后车须改辙。
ruò yě bù zhī cǐ,kǒng jūn è hé shā。cǐ lái shì yè chā,biàn jí chéng pú sà。
若也不知此,恐君恶合杀。此来是夜叉,变即成菩萨。
zì cóng dào cǐ tiān tāi sì,jīng jīn zǎo yǐ jǐ dōng chūn。
自从到此天台寺,经今早已几冬春。
shān shuǐ bù yí rén zì lǎo,jiàn què duō shǎo hòu shēng rén。
山水不移人自老,见却多少后生人。
jūn bú jiàn,sān jiè zhī zhōng fēn rǎo rǎo,zhǐ wèi wú míng bù liǎo jué。
君不见,三界之中纷扰扰,只为无明不了绝。
yī niàn bù shēng xīn chéng rán,wú qù wú lái bù shēng miè。
一念不生心澄然,无去无来不生灭。
gù lín yòu zhǎn xīn,shàn yuán xī shàng rén。tiān mǔ xiá guān lǐng,tōng tóng cì hǎi jīn。
故林又斩新,剡源溪上人。天姥峡关岭,通同次海津。
wān shēn qū dǎo jiān,miǎo miǎo shuǐ yún yún。jiè wèn sōng chán kè,rì lún hé chǔ tūn。
湾深曲岛间,淼淼水云云。借问松禅客,日轮何处暾。
zì xiào lǎo fū jīn lì bài,piān liàn sōng yán ài dú yóu。
自笑老夫筋力败,偏恋松岩爱独游。
kě tàn wǎng nián zhì jīn rì,rèn yùn hái tóng bù xì zhōu。
可叹往年至今日,任运还同不系舟。
yī rù shuāng xī bù jì chūn,liàn bào huáng jīng jǐ xǔ jīn。lú zào shí guō pín zhǔ fèi,
一入双溪不计春,炼暴黄精几许斤。炉灶石锅频煮沸,
tǔ zèng jiǔ zhēng qì wèi zhēn。shuí lái yōu gǔ cān xiān shí,dú xiàng yún quán gèng wù rén。
土甑久烝气味珍。谁来幽谷餐仙食,独向云泉更勿人。
yán líng shòu jǐn zhāo shǒu shí,cǐ qī zhōng bù chū shān mén。
延龄寿尽招手石,此栖终不出山门。
zhí zhú yī qún yáng,yán shān yòu rù gǔ。kàn rén tān zhú sāi,qiě zāo chái láng zhú。
踯躅一群羊,沿山又入谷。看人贪竹塞,且遭豺狼逐。
yuán bù chū zī shēng,biàn jiāng chōng kǒu fù。cóng tóu chī zhì wěi,ci wú yú ròu。
元不出孳生,便将充口腹。从头吃至尾,ci々无馀肉。
yín xīng dīng chēng héng,lǜ sī zuò chēng niǔ。mǎi rén tuī xiàng qián,mài rén tuī xiàng hòu。
银星钉称衡,绿丝作称纽。买人推向前,卖人推向后。
bù yuàn tā xīn yuàn,wéi yán wǒ hǎo shǒu。sǐ qù jiàn yán wáng,bèi hòu chā sào zhǒu。
不愿他心怨,唯言我好手。死去见阎王,背后插扫帚。
bì mén sī zào zuì,zhǔn nǐ miǎn zāi yāng。bèi tā è bù tóng,chāo dé bào yán wáng。
闭门私造罪,准拟免灾殃。被他恶部童,抄得报阎王。
zòng bù rù huò tāng,yì xū wò tiě chuáng。bù xǔ gù rén tì,zì zuò zì shēn dāng。
纵不入镬汤,亦须卧铁床。不许雇人替,自作自身当。
yōu yōu chén lǐ rén,cháng dào chén zhōng lè。wǒ jiàn chén zhōng rén,xīn shēng duō mǐn gù。
悠悠尘里人,常道尘中乐。我见尘中人,心生多愍顾。
hé zāi mǐn cǐ liú,niàn bǐ chén zhōng kǔ。
何哉愍此流,念彼尘中苦。
wú qù wú lái běn zhàn rán,bù jū nèi wài jí zhōng jiān。
无去无来本湛然,不居内外及中间。
yī kē shuǐ jīng jué xiá yì,guāng míng tòu mǎn chū rén tiān。
一颗水精绝瑕翳,光明透满出人天。
shào nián xué shū jiàn,chì yù dào jīng zhōu。wén fá xiōng nú jǐn,pó suō wú chǔ yóu。
少年学书剑,叱驭到荆州。闻伐匈奴尽,婆娑无处游。
guī lái cuì yán xià,xí cǎo wán qīng liú。zhuàng shì zhì wèi chěng,mí hóu qí tǔ niú。
归来翠岩下,席草玩清流。壮士志未骋,猕猴骑土牛。
sān jiè rú zhuàn lún,fú shēng ruò liú shuǐ。chǔn chǔn zhū pǐn lèi,tān shēng bù jué sǐ。
三界如转轮,浮生若流水。蠢蠢诸品类,贪生不觉死。
rǔ kàn cháo chuí lù,néng dé jǐ shí zi。
汝看朝垂露,能得几时子。
xián rù tiān tāi dòng,fǎng rén rén bù zhī。hán shān wèi bàn lǚ,sōng xià dàn líng zhī。
闲入天台洞,访人人不知。寒山为伴侣,松下啖灵芝。
měi tán jīn gǔ shì,jiē jiàn shì yú chī。gè gè rù dì yù,zǎo wǎn chū tóu shí。
每谈今古事,嗟见世愚痴。个个入地狱,早晚出头时。
gǔ fó lù qī qī,yú rén dào què mí。zhī yuán qián yè zhòng,suǒ yǐ bù néng zhī。
古佛路凄凄,愚人到却迷。只缘前业重,所以不能知。
yù shí wú wéi lǐ,xīn zhōng bù guà sī。shēng shēng qín kǔ xué,bì dìng dǔ tiān shī。
欲识无为理,心中不挂丝。生生勤苦学,必定睹天师。
gè yǒu tiān zhēn fú,hào zhī wèi bǎo wáng。zhū guāng rì yè zhào,xuán miào zú nán liàng。
各有天真佛,号之为宝王。珠光日夜照,玄妙卒难量。
máng rén cháng wù wù,nà kěn pà zāi yāng。wéi tān yín yì yè,cǐ bèi shí kān shāng。
盲人常兀兀,那肯怕灾殃。唯贪淫泆业,此辈实堪伤。
chū jiā qiú chū lí,āi niàn kǔ zhòng shēng。zhù fú wèi yáng huà,lìng jiào xuǎn lù xíng。
出家求出离,哀念苦众生。助佛为扬化,令教选路行。
hé zēng jiě jiù kǔ,zì yì luàn zòng héng。yī shí tóng shòu nì,jù luò dà shēn kēng。
何曾解救苦,恣意乱纵横。一时同受溺,俱落大深坑。
cháng yǐn sān dú jiǔ,hūn hūn dōu bù zhī。jiāng qián zuò mèng shì,mèng shì chéng tiě wéi。
常饮三毒酒,昏昏都不知。将钱作梦事,梦事成铁围。
yǐ kǔ yù shě kǔ,shě kǔ wú chū qī。yīng xū zǎo jué wù,jué wù zì guī yī。
以苦欲舍苦,舍苦无出期。应须早觉悟,觉悟自归依。
yún shān dié dié jǐ qiān zhòng,yōu gǔ lù shēn jué rén zōng。
云山叠叠几千重,幽谷路深绝人踪。
bì jiàn qīng liú duō shèng jìng,shí lái niǎo yǔ hé rén xīn。
碧涧清流多胜境,时来鸟语合人心。
hòu lái chū jiā zǐ,lùn qíng rù gǔ chī。běn lái qiú jiě tuō,què jiàn shòu qū chí。
后来出家子,论情入骨痴。本来求解脱,却见受驱驰。
zhōng cháo yóu sú shě,lǐ niàn zuò wēi yí。bó qián gū jiǔ chī,fān chéng kè zuò ér。
终朝游俗舍,礼念作威仪。博钱沽酒吃,翻成客作儿。
ruò lùn cháng kuài huó,wéi yǒu yǐn jū rén。lín huā zhǎng shì jǐn,sì jì sè cháng xīn。
若论常快活,唯有隐居人。林花长似锦,四季色常新。
huò xiàng yán jiān zuò,xuán zhān jiàn guì lún。suī rán shēn chàng yì,què niàn shì jiān rén。
或向岩间坐,旋瞻见桂轮。虽然身畅逸,却念世间人。
wǒ jiàn chū jiā rén,zǒng ài chī jiǔ ròu。cǐ hé shàng tiān táng,què shěn guī dì yù。
我见出家人,总爱吃酒肉。此合上天堂,却沈归地狱。
niàn dé liǎng juǎn jīng,qī tā dào chán sú。qǐ zhī chán sú shì,dà yǒu gēn xìng shú。
念得两卷经,欺他道鄽俗。岂知鄽俗士,大有根性熟。
wǒ jiàn wán dùn rén,dēng xīn zhù xū mí。yǐ zi niè dà shù,yān zhī qì lì wēi。
我见顽钝人,灯心柱须弥。蚁子啮大树,焉知气力微。
xué yǎo liǎng jīng cài,yán yǔ zǔ shī qí。huǒ jí qiú chàn huǐ,cóng jīn zhé mò mí。
学咬两茎菜,言与祖师齐。火急求忏悔,从今辄莫迷。
ruò jiàn yuè guāng míng,zhào zhú sì tiān xià。yuán huī guà tài xū,yíng jìng néng xiāo sǎ。
若见月光明,照烛四天下。圆晖挂太虚,莹净能萧洒。
rén dào yǒu kuī yíng,wǒ jiàn wú shuāi xiè。zhuàng shì mó ní zhū,guāng míng wú zhòu yè。
人道有亏盈,我见无衰谢。状似摩尼珠,光明无昼夜。
yú zhù wú fāng suǒ,pán pō wú wéi lǐ。shí zhì niè pán shān,huò wán xiāng lín sì。
余住无方所,盘泊无为理。时陟涅盘山,或玩香林寺。
xún cháng zhǐ shì xián,yán bù gàn míng lì。dōng hǎi biàn sāng tián,wǒ xīn shuí guǎn nǐ。
寻常只是闲,言不干名利。东海变桑田,我心谁管你。
zuǒ shǒu wò lí zhū,yòu shǒu zhí huì jiàn。xiān pò wú míng zéi,shén zhū zì tǔ yàn。
左手握骊珠,右手执慧剑。先破无明贼,神珠自吐焰。
shāng jiē yú chī rén,tān ài nà shēng yàn。yī duò sān tú jiān,shǐ jué qián chéng xiǎn。
伤嗟愚痴人,贪爱那生厌。一堕三途间,始觉前程险。
bō rě jiǔ líng líng,yǐn duō rén yì xǐng。yú zhù tiān tāi shān,fán yú nà jiàn xíng。
般若酒泠泠,饮多人易醒。余住天台山,凡愚那见形。
cháng yóu shēn gǔ dòng,zhōng bù zhú shí qíng。wú sī yì wú lǜ,wú rǔ yě wú róng。
常游深谷洞,终不逐时情。无思亦无虑,无辱也无荣。
píng shēng hé suǒ yōu,cǐ shì suí yuán guò。rì yuè rú shì bō,guāng yīn shí zhōng huǒ。
平生何所忧,此世随缘过。日月如逝波,光阴石中火。
rèn tā tiān dì yí,wǒ chàng yán zhōng zuò。
任他天地移,我畅岩中坐。
jiē jiàn duō zhī hàn,zhōng rì wǎng yòng xīn。qí lù chěng lóu luó,qī mán yī qiē rén。
嗟见多知汉,终日枉用心。岐路逞喽罗,欺谩一切人。
wéi zuò dì yù zǐ,bù xiū lái shì yīn。hū ěr wú cháng dào,dìng zhī luàn fēn fēn。
唯作地狱滓,不修来世因。忽尔无常到,定知乱纷纷。
tiáo tiáo shān jìng jùn,wàn rèn xiǎn ài wēi。shí qiáo méi tái lǜ,shí jiàn bái yún fēi。
迢迢山径峻,万仞险隘危。石桥莓苔绿,时见白云飞。
pù bù xuán rú liàn,yuè yǐng luò tán huī。gèng dēng huá dǐng shàng,yóu dài gū hè qī。
瀑布悬如练,月影落潭晖。更登华顶上,犹待孤鹤期。
sōng yuè lěng sōu sōu,piàn piàn yún xiá qǐ。kē zā jǐ chóng shān,zòng mù qiān wàn lǐ。
松月冷飕飕,片片云霞起。匼匝几重山,纵目千万里。
xī tán shuǐ chéng chéng,chè dǐ jìng xiāng sì。kě guì líng tái wù,qī bǎo mò néng bǐ。
谿潭水澄澄,彻底镜相似。可贵灵台物,七宝莫能比。
shì yǒu duō jiě rén,yú chī xué xián wén。bù yōu dāng lái guǒ,wéi zhī zào è yīn。
世有多解人,愚痴学闲文。不忧当来果,唯知造恶因。
jiàn fú bù jiě lǐ,dǔ sēng bèi shēng chēn。wǔ nì shí è bèi,sān dú yǐ wéi lín。
见佛不解礼,睹僧倍生瞋.五逆十恶辈,三毒以为邻。
sǐ qù rù dì yù,wèi yǒu chū tóu chén。
死去入地狱,未有出头辰。
rén shēng fú shì zhōng,gè gè yuàn fù guì。gāo táng chē mǎ duō,yī hū bǎi nuò zhì。
人生浮世中,个个愿富贵。高堂车马多,一呼百诺至。
tūn bìng tián dì zhái,zhǔn nǐ chéng hòu sì。wèi yú qī shí qiū,bīng xiāo wǎ jiě qù。
吞并田地宅,准拟承后嗣。未逾七十秋,冰消瓦解去。
shuǐ jìn ní dàn wán,sī liang wú dào lǐ。fú ōu mèng huàn shēn,bǎi nián néng jǐ jǐ。
水浸泥弹丸,思量无道理。浮沤梦幻身,百年能几几。
bù jiě xì sī wéi,jiāng yán zhǎng bù sǐ。zhū bō lěi qiān jīn,liú jiāng yǔ qī zǐ。
不解细思惟,将言长不死。诛剥垒千金,留将与妻子。
yún lín zuì yōu qī,bàng jiàn zhěn yuè xī。sōng fú pán tuó shí,gān quán yǒng qī qī。
云林最幽栖,傍涧枕月谿.松拂盘陀石,甘泉涌凄凄。
jìng zuò piān jiā lì,xū yán méng wù mí。yí rán jū qì dì,rì yǐ xià quē。
静坐偏佳丽,虚岩曚雾迷。怡然居憩地,日(以下缺)。
kě xiào shì lín quán,shù lǐ shǎo rén yān。yún cóng yán zhàng qǐ,pù bù shuǐ chán chán。
可笑是林泉,数里少人烟。云从岩嶂起,瀑布水潺潺。
yuán tí chàng dào qū,hǔ xiào chū rén jiān。sōng fēng qīng sà sà,niǎo yǔ shēng guān guān。
猿啼唱道曲,虎啸出人间。松风清飒飒,鸟语声关关。
dú bù rào shí jiàn,gū zhì shàng fēng luán。shí zuò pán tuó shí,yǎn yǎng pān luó yán。
独步绕石涧,孤陟上峰峦。时坐盘陀石,偃仰攀萝沿。
yáo wàng chéng huáng chù,wéi wén nào xuān xuān。
遥望城隍处,惟闻闹喧喧。

仅供学习参考,难免有错误,欢迎批评指正。
上一篇:用旧韵送普守赴阙     下一篇:松月冷飕飕
所属专题: 本文链接:/e/action/neirongye.php?classid=20&id=264941

热点推荐

最新文章