郑
拼音版、注音及读音
zhèng yuán chū chū zì? xìng,yǐ guó míng wéi shì,jù tōng zhì jì dié,zhōu xuān wáng jìng fēn fēng qí mǔ dì yú zhèng guó zài jīn shǎn xī huá xiàn yǐ dōng shì wèi zhèng huán gōng,huán gōng zhī hòu,zhèng wǔ gōng qiān dū yú xīn zhèng,wèi chūn qiū shí de guó。hòu wèi hán guó suǒ miè。qí yí zú sǎn jū yú huái yáng,shāng qiū yí dài,yǐ yuán guó míng zhèng wèi xìng。
「郑」源出 出自「?」姓,以国名为氏,据「通志」记臷,周宣王静分封其母弟于郑国 ( 在今陕西华县以东 ) 是为郑桓公,桓公之后,郑武公迁都于新郑,为春秋时的国。后为韩国所灭。其遗族散居于淮阳,商丘一带,以原国名「郑」为姓。
zhèng zhuāng gōng
郑庄公
zhèng hé
郑和
zhèng chéng gōng gōng yuán 1624 1662
郑成功 (公元1624~1662)
chū míng sēn,zì dà mù,táng wáng cì xìng zhū,gǎi míng chéng gōng,wèi míng mò nán ān rén。fù píng guó gōng zhèng zhī lóng jiàng qīng,chéng gōng dùn rù hǎi dǎo yǔ fù jué。guì wáng fēng zhī wèi yán píng jùn wáng zhāo tǎo dà jiàng jūn,mìng lǜ shī gōng mǐn zhè,yòu dà jǔ xià jiāng nán gè dì,wéi nán jīng,jì xiào líng,hòu bīng shī lì,tuì qǔ tái wān zuò wéi gēn jù dì,réng fèng míng nián hào,wèi jǐ ér zú。
初名森,字大木,唐王赐姓朱,改名成功,为明末南安人。父平国公郑芝龙降清,成功遁入海岛与父绝。桂王封之为延平郡王招讨大将军,命率师攻闽浙,又大举下江南各地,围南京,祭孝陵,后兵失利,退取台湾作为根据地,仍奉明年号,未几而卒。
zhèng xiè 1693 1765
郑燮 (1693~1765)
zì kè róu,hào bǎn qiáo,qīng jiāng sū xīng huà rén。shǎo yǐng wù,dú shū fù yú bié jiě,luò tuò bù jī,yǒu kuáng shì zhī míng。qián lóng jìn shì,guān shān dōng fàn xiànwéi xiàn zhī xiàn,yǒu xún lì zhī chēng。wǎn nián gōng gēng zì shí,yǐ shī jiǔ zì yú,shīshūhuà jù jiā,zhe yǒu bǎn qiáo quán jí。
字克柔,号板桥,清江苏兴化人。少颖悟,读书富于别解,落拓不羁,有狂士之名。乾隆进士,官山东范县、潍县知县,有循吏之称。晚年躬耕自食,以诗酒自娱,诗、书、画俱佳,着有板桥全集。
hé nán xíng yáng jùn
河南荥阳郡
仅供学习参考,难免有错误,欢迎批评指正。