魏
拼音版、注音及读音
wèi yuán chū nbsp
「魏」源出 ;
yī chū zì jī xìng,yǐ yì míng wéi shì,jù xīn táng shū zǎi xiàng shì xì biǎo jí yuán hé xìng zuǎn suǒ zài,chūn qiū shí,bì gōng gāo zhī yì sūn bì wàn,zài jìn guó wèi dài fū。gōng yuán qián 661 nián,jìn xiàn gōng fēng bì wàn yú wèi yì jīn shān xī ruì chéng xiàn 。bì wàn yì sūn wèi sī,yǔ zhào,hán,sān jiā fēn jìn,gè zì jiàn guó。wèi sī jiàn wèi guó,dōu ān yì shān xī xià xiàn ,wèi wèi wén hóu,chéng wéi zhàn guó qī xióng zhī yī。gōng yuán qián 225 nián bèi qín guó suǒ miè,yuán wáng zú sǎn jū gè dì,yǐ yuán guó míng wéi shì。
一 ; 出自「姬」姓,以邑名为氏,据《新唐书.宰相世系表》及《元和姓纂》所载,春秋时,毕公高之裔孙毕万,在晋国为大夫。公元前661年,晋献公封毕万于为邑 (今山西芮城县 ) 。毕万裔孙魏斯,与赵,韩,三家分晋,各自建国。魏斯建魏国,都安邑 ( 山西夏县 ) ,为魏文侯,成为战国七雄之一。公元前225年被秦国所灭,原王族散居各地,以原国名为氏。
èr jù shǐ jì jì zǎi,qín guó ráng hóu wèi rǎn,bēn chū zì mǐ xìng,hòu gǎi wéi wèi shì。
二 ; 据《史记》记载,秦国穰侯魏冉,奔出自芈姓,后改为魏氏。
wèi wén hóu
魏文侯
wèi wú jì ?qián 243
魏无忌 (?~前243)
zhàn guó shí wèi zhāo wáng de yòu zǐwèi ān lí wáng de yì mǔ dì。tiān xìng rén hòu,hǎo yǎng shì,yǒu xián míng,céng yòng hóu yíng jì,què qín jiù zhào qín fá wèi shí,shuài lǐng wǔ guó bīng guī jiù wèi,dà pò qín bīng,shēng míng wēi zhèn tiān xià。hòu bèi chán fèi yòng,suì yì yù bù lè chén mí yú jiǔ sè,bù jiǔ jí yīn yǐn chún jiǔ duō jìn fù nǚ,bìng jiǔ ér sǐ。yǔ qí mèng cháng jūnzhào píng yuán jūnchǔ chūn jūn bìng chēng wéi zhàn guó sì gōng zǐ。yīn wèi ān lí wáng fēng qí dì zài xìn líng,gù yì chēng wéi xìn líng jūn。
战国时魏昭王的幼子、魏安厘王的异母弟。天性仁厚,好养士,有贤名,曾用侯嬴计,却秦救赵;秦伐魏时,率领五国兵归救魏,大破秦兵,声名威振天下。后被谗废用,遂抑郁不乐沉迷于酒色,不久即因饮醇酒多近妇女,病酒而死。与齐孟尝君、赵平原君、楚春君并称为战国四公子。因魏安厘王封其地在信陵,故亦称为信陵君。
wèi zhēng 580 643
魏征 (580~643)
zì xuán chéng,táng qū chéng jīn shān dōng shěng yè xiàn rén。tài zōng shí bài jiàn yì dài fūjiǎn jiào shì zhōng,jiàn zhēng kǎi qiē,lèi guān zhì zuǒ guāng lù dài fu,fēng zhèng guó gōng。hòu zǒng xiū zhōusuí děng shǐ,duō suǒ sǔn yì,shí chēng liáng shǐ。yǐ jí zú yú guān,shì wén zhēn。
字玄成,唐曲城(今山东省掖县)人。太宗时拜谏议大夫、检校侍中,谏诤剀切,累官至左光禄大夫,封郑国公。后总修周、隋等史,多所损益,时称良史。以疾卒于官,谥文贞。
hé běi jù lù jùn,shān dōng rèn chéng jùn。
河北巨鹿郡,山东任城郡。
仅供学习参考,难免有错误,欢迎批评指正。