常
拼音版、注音及读音
cháng yuán chū nbsp
「常」源出 ;
yī chū zì jī xìng,yǐ yì míng wéi shì。jù tōng zhì shì zú lüè suǒ zài,wǔ wáng kè shāng hòu,wén wáng zǐ yú kāng guó,shì chēng kāng shū,wǔ gēng pàn luàn bèi píng dìng hòu,kāng shū yòu bèi zhuǎn fēng yú wèi guó。hòu lái,kāng shū yòu fēn fēng qí zi yú cháng yì,qí hòu zhú wèi cháng shì。
一 ;出自「姬」姓,以邑名为氏。据《通志.氏族略》所载,武王克商后,文王子于康国,世称康叔,武庚叛乱被平定后,康叔又被转封于卫国。后来,康叔又分封其子于常邑,其后逐为常氏。
èr yīn bì huì ér gǎi,shì běn zài chūn qiū shí chǔ guó gōng zú héng huì gōng zhī hòu yǒu héng shì,yí dù gǎi wéi cháng shì。lái bì sòng zhēn zōng zhào héng de míng huì。héng hé cháng yì xiāng tóng。
二﹕因避讳而改,《世本》载春秋时楚国公族恒惠公之后有恒氏,一度改为常氏。来避宋真宗赵恒的名讳。「恒」和「常」义相同。
sān yòu jù lù shǐ yún,zhàn guó shí wú guó gōng zú zhī hòu yì yǒu cháng shì。
三﹕又据《路史》云,战国时吴国公族之后亦有常氏。
shén huà zhōng huáng dì dà chén cháng xiān yǔ cháng xī zhī hòu。
神话中黄帝大臣常先与常曦之后。
cháng é
嫦娥
hòu yì de qī zǐ。xiāng chuán yīn tōu chī bù sǐ zhī yào ér fēi shēng yuè gōng,chéng wéi xiān nǚ。hàn rén wéi bì wén dì huì,gǎi héng wèi cháng。huái nán zǐ lǎn míng: yì qǐng bù sǐ zhī yào yú xī wáng mǔ,héng é qiè yǐ bēn yuè,chàng rán yǒu sàng,wú yǐ xù zhī。míng liú duì jīn tóng yù nǚ jiāo hóng jì: ruò bú shì yuè lǐ héng é,gǎn zhǐ shì huā lǐ shén xiān。yì zuò cháng écháng é。
后羿的妻子。相传因偷吃不死之药而飞升月宫,成为仙女。汉人为避文帝讳,改姮为嫦。《淮南子˙览冥》:羿请不死之药于西王母,姮娥窃以奔月,怅然有丧,无以续之。明˙刘兑˙金童玉女娇红记:若不是月里姮娥,敢只是花里神仙。亦作常娥、嫦娥。
cháng yù chūn 1330 1369
常遇春(1330~1369)
zì bó rén,míng huái yuǎn rén。mào qí wěi,shàn shè,yǒu yǒng lì。fǔ zuǒ míng tài zǔ zhuǎn zhàn jiāng nán,suǒ xiàng jiē jié yòu lǜ shī běi zhēng,xià yuán dōu,zhú yuán dì,píng dìng tiān xià。lèi guān zhì zuǒ fù jiāng jūn,zhuó wèi zhōng shūpíng zhāng jūn guó zhòng shì,zèng zhōng shū yòu chéng xiàng。fēng è guó gōngkāi píng wáng。shì zhōng wǔ。
字伯仁,明怀远人。貌奇伟,善射,有勇力。辅佐明太祖转战江南,所向皆捷;又率师北征,下元都,逐元帝,平定天下。累官至左副将军,擢为中书、平章军国重事,赠中书右丞相。封鄂国公、开平王。谥忠武。
shān dōng píng yuán jùn。
山东平原郡。
仅供学习参考,难免有错误,欢迎批评指正。