方
拼音版、注音及读音
fāng yuán chū
「方」源出;
chū zì jī xìng,yǐ zì wèi shì。zhōu xuān wáng yǒu dà chén fāng shū。jiàn shī jīng xiǎo yǎ cǎi qǐ yún fāng shū zhǐ。fāng shū,qīng shì yě。zhī sūn yǐ wáng fù zì fāng wèi shì。yòu,fēng sú yǎn yì yún xiāng chuán wèi gǔ dì yú wǎng zhī zǐ fāng léi shì zhī hòu。
出自「姬」姓,以字为氏。周宣王有大臣方叔。见《诗经.小雅.采芑》云﹕「方叔止。」「方叔,卿士也。支孙以王父字「方」为氏。又,《风俗演义》云﹕相传为古帝榆罔之子方雷氏之后。
fāng shū
方叔
xī zhōu xuān wáng qián bā shì jì shí de qīng shì,zhēng fá gǔ zú xiǎn yǔn yǒu gōng。
西周宣王(前八世纪)时的卿士,征伐古族玁狁有功。
fāng xiào rú 1357 1402
方孝孺(1357~1402)
zì xī zhí,yī zì xī gǔ,míng jiàn wén dì zhī zhōng chén,níng hǎi rén。yǐ míng wáng dào zhì tài píng wèi jǐ rèn,gōng wén zhāng,míng shū shì yuē zhèng xué,guān shì jiǎng xué shì,yīn jù yàn wáng cǎo jí dì wèi zhào zhī mìng ér bèi shā,fú wáng shí zhuī shì wén zhèng。zhe yǒu hóu chéng jí xī gǔ táng gǎo děng。
字希直,一字希古,明建文帝之忠臣,宁海人。以明王道﹑致太平为己任,工文章,名书室曰正学,官侍讲学士,因拒燕王草即帝位诏之命而被杀,福王时追谥文正。着有侯成集﹑希古堂稿等。
fāng bāo 1668 1749
方苞 (1668~1749)
zì fèng jiǔ,hào líng gāo,wǎn hào wàng xī,qīng ān huī tóng chéng rén。guān zhì shì láng。lùn xué yǐ sòng rú wèi zōng,shuō jīng tuī yǎn chéng zhū zhī xué,yóu zhì lì yú chūn qiū sān lǐ。wén xué hán ōu,yán yú yì fǎ,wèi tóng chéng pài zhī zōng zhǔ。zhe yǒu zhōu guān biàn chūn qiū tōng lùn lǐ jì xī yí wàng xī wén jí děng。
字凤九,号灵皋,晚号望溪,清安徽桐城人。官至侍郎。论学以宋儒为宗,说经推衍程朱之学,尤致力于春秋三礼。文学韩欧,严于义法,为桐城派之宗主。着有周官辨﹑春秋通论﹑礼记析疑﹑望溪文集等。
hé nán hé nán jùn。
河南河南郡。
仅供学习参考,难免有错误,欢迎批评指正。