俞
拼音版、注音及读音
yú yuán chū
「俞」源出;
jù tōng zhì shì zú lüè zài,gǔ dài yǒu yú fū,shàn yī,wèi yú xìng zhī shǐ。jiàn yú shǐ jì。
据《通志.氏族略》载,古代有俞跗,善医,为「俞」姓之始。见于《史记》。
yú bó yá
俞伯牙
chūn qiū shí rén,chuán shuō yǐ jīng yú qín yì zhù míng,wéi zhī yǒu zhōng zǐ qī wán quán lǐ jiě qín yì,zhī qí zhì zài gāo shān liú shuǐ。zǐ qī sǐ hòu,bó yá zhōng shēn bù fù gǔ qín。
春秋时人,传说以精于琴艺著名,惟知有钟子期完全理解琴意,知其志在高山流水。子期死后,伯牙终身不复鼓琴。
yú dà yóu ?1580
俞大猷 (?~1580)
zì zhì fǔ,hào xū jiāng,jìn jiāng rén,wèi míng dài míng jiàng。dú shū ér zhī bīng fǎ,jiā jìng wǔ jǔ,zhuó guǎng dōng dū sī,píng jiāo lí,jìn cān jiāng,yí zhè dōng,lǚ pò wō kòu,shēng wèi zǒng bīng,fù zhèn liǎng guǎng,jiǎo miè qún dào,píng dìng yáo luàn,wēi zhèn nán fú,hào chēng yú jiā jūn,zú shì wǔ xiāng。
字志辅,号虚江,晋江人,为明代名将。读书而知兵法,嘉靖武举,擢广东都司,平交黎,进参将,移浙东,屡破倭寇,升为总兵,复镇两广,剿灭群盗,平定猺乱,威震南服,号称俞家军,卒谥武襄。
hé běi hé jiān jùn,hú běi jiāng líng jùn。
河北河间郡,湖北江陵郡。
仅供学习参考,难免有错误,欢迎批评指正。