辨可吐
拼音版、注音及读音
dà fǎ,chūn yí tǔ。
大法,春宜吐。
fán yòng tǔ tāng,zhōng bìng jí zhǐ,bù bì jǐn jì yě。
凡用吐汤,中病即止,不必尽剂也。
bìng xiōng shàng zhū shí,xiōng zhōng yù yù ér tòng,bù néng shí,yù shǐ rén àn zhī,ér fǎn yǒu xián tuò,xià lì rì shí yú xíng,qí mài fǎn chí,cùn kǒu mài wēi huá,cǐ kě tǔ zhī,tǔ zhī,lì zé zhǐ。
病胸上诸实,胸中郁郁而痛,不能食,欲使人按之,而反有涎唾,下利日十余行,其脉反迟,寸口脉微滑,此可吐之,吐之,利则止。
sù shí,zài shàng wǎn zhě,dāng tǔ zhī。
宿食,在上脘者,当吐之。
bìng rén shǒu zú jué lěng,mài zhà jié,yǐ kè qì zài xiōng zhōng xīn xià mǎn ér fán,yù shí bù néng shí zhě,bìng zài xiōng zhōng,dāng tǔ zhī。
病人手足厥冷,脉乍结,以客气在胸中;心下满而烦,欲食不能食者,病在胸中,当吐之。
仅供学习参考,难免有错误,欢迎批评指正。