平脉法
拼音版、注音及读音
wèn yuē: mài yǒu sān bù,yīn yáng xiāng chéng。róng wèi xuè qì,zài rén tǐ gōng。hū xī chū rù,shàng xià yú zhōng,yīn xī yóu bù,jīn yè liú tōng。suí shí dòng zuò,xiào xiàng xíng róng,chūn xián qiū fú,dōng chén xià hóng。chá sè guān mài,dà xiǎo bù tóng,yī shí zhī jiān,biàn wú jīng cháng,chǐ cùn cēn cī,huò duǎn huò zhǎng。shàng xià guāi cuò,huò cún huò wáng。bìng zhé gǎi yì,jìn tuì dī áng。xīn mí yì huò,dòng shī jì gāng。yuàn wèi jù chén,lìng dé fēn míng。shī yuē: zi zhī suǒ wèn,dào zhī gēn yuán。mài yǒu sān bù,chǐ cùn jí guān。róng wèi liú xíng,bù shī héng quán。
问曰:脉有三部,阴阳相乘。荣卫血气,在人体躬。呼吸出入,上下于中,因息游布,津液流通。随时动作,效象形容,春弦秋浮,冬沉夏洪。察色观脉,大小不同,一时之间,变无经常,尺寸参差,或短或长。上下乖错,或存或亡。病辄改易,进退低昂。心迷意惑,动失纪纲。愿为具陈,令得分明。师曰:子之所问,道之根源。脉有三部,尺寸及关。荣卫流行,不失衡铨。
shèn chénxīn hóngfèi fúgān xián,cǐ zì jīng cháng,bù shī zhū fēn。
肾沉、心洪、肺浮、肝弦,此自经常,不失铢分。
chū rù shēng jiàng,lòu kè zhōu xuán,shuǐ xià èr kè,yī zhōu xún huán。dāng fù cùn kǒu,xū shí jiàn yān。
出入升降,漏刻周旋,水下二刻,一周循环。当复寸口,虚实见焉。
biàn huà xiāng chéng,yīn yáng xiāng gān。fēng zé fú xū,hán zé láo jiān chén qián shuǐ chù,zhī yǐn jí xián dòng zé wèi tòng,shù zé rè fán。
变化相乘,阴阳相干。风则浮虚,寒则牢坚;沉潜水畜,支饮急弦;动则为痛,数则热烦。
shè yǒu bù yīng,zhī biàn suǒ yuán,sān bù bù tóng,bìng gè yì duān。
设有不应,知变所缘,三部不同,病各异端。
tài guò kě guài,bù jí yì rán,xié bù kōng jiàn,zhōng bì yǒu jiān,shěn chá biǎo lǐ,sān jiāo bié yān,zhī qí suǒ shě,xiāo xī zhěn kàn,liào dù fǔ cáng,dú jiàn ruò shén。wèi zi tiáo jì,chuán yǔ xián rén。
太过可怪,不及亦然,邪不空见,中必有奸,审察表里,三焦别焉,知其所舍,消息诊看,料度府藏,独见若神。为子条记,传与贤人。
shī yuē: hū xī zhě,mài zhī tóu yě。chū chí mài,lái jí qù chí,cǐ chū jí rù chí,míng yuē nèi xū wài shí yě。chū chí mài,lái chí qù jí,cǐ chū chí rù jí,míng yuē nèi shí wài xū yě。
师曰:呼吸者,脉之头也。初持脉,来疾去迟,此出疾入迟,名曰内虚外实也。初持脉,来迟去疾,此出迟入疾,名曰内实外虚也。
wèn yuē: shàng gōng wàng ér zhī zhī,zhōng gōng wèn ér zhī zhī,xià gōng mài ér zhī zhī,yuàn wén qí shuō。
问曰:上工望而知之,中工问而知之,下工脉而知之,愿闻其说。
shī yuē: bìng jiā rén qǐng yún,bìng rén ruò fā rè,shēn tǐ téng,bìng rén zì wò。shī dào,zhěn qí mài,chén ér chí zhě,zhī qí chà yě。hé yǐ zhī zhī?biǎo yǒu bìng zhě,mài dāng fú dà,jīn mài fǎn chén chí,gù zhī yù yě。
师曰:病家人请云,病人若发热,身体疼,病人自卧。师到,诊其脉,沉而迟者,知其差也。何以知之?表有病者,脉当浮大,今脉反沉迟,故知愈也。
jiǎ lìng bìng rén yún,fù nèi zú tòng,bìng rén zì zuò。shī dào,mài zhī,fú ér dà zhě,zhī qí chà yě。hé yǐ zhī zhī?ruò lǐ yǒu bìng zhě,mài dāng chén ér xì,jīn mài fú dà,gù zhī yù yě。
假令病人云,腹内卒痛,病人自坐。师到,脉之,浮而大者,知其差也。何以知之?若里有病者,脉当沉而细,今脉浮大,故知愈也。
shī yuē: bìng jiā rén lái qǐng yún,bìng rén fā rè,fán jí。míng rì shī dào,bìng rén xiàng bì wò,cǐ rè yǐ qù yě。shè lìng mài bù hé,chù yán yǐ yù。
师曰:病家人来请云,病人发热,烦极。明日师到,病人向壁卧,此热已去也。设令脉不和,处言已愈。
shè lìng xiàng bì wò,wén shī dào,bù jīng qǐ ér pàn shì,ruò sān yán sān zhǐ,mài zhī,yàn tuò zhě,cǐ zhà bìng yě。shè lìng mài zì hé,chù yán rǔ bìng dà zhòng,dāng xū fú tǔ xià yào,zhēn jiǔ shù shí bǎi chù,nǎi yù。
设令向壁卧,闻师到,不惊起而盼视,若三言三止,脉之,咽唾者,此诈病也。设令脉自和,处言汝病大重,当须服吐下药,针灸数十百处,乃愈。
shī chí mài,bìng rén qiàn zhě,wú bìng yě。mài zhī,shēn zhě,bìng yě。yán chí zhě,fēng yě。yáo tóu yán zhě,lǐ tòng yě。xíng chí zhě,biǎo qiáng yě。zuò ér fú zhě,duǎn qì yě。zuò ér xià yī jiǎo zhě,yāo tòng yě。lǐ shí hù fù,rú huái luǎn wù zhě,xīn tòng yě。
师持脉,病人欠者,无病也。脉之,呻者,病也。言迟者,风也。摇头言者,里痛也。行迟者,表强也。坐而伏者,短气也。坐而下一脚者,腰痛也。里实护腹,如怀卵物者,心痛也。
shī yuē: fú qì zhī bìng,yǐ yì hòu zhī,jīn yuè zhī nèi,yù yǒu fú qì。jiǎ lìng jiù yǒu fú qì,dāng xū mài zhī。ruò mài wēi ruò zhě,dāng hóu zhōng tòng shì shāng,fēi hóu bì yě。bìng rén yún: shí yàn zhōng tòng,suī ěr,jīn fù yù xià lì。
师曰:伏气之病,以意候之,今月之内,欲有伏气。假令旧有伏气,当须脉之。若脉微弱者,当喉中痛似伤,非喉痹也。病人云:实咽中痛,虽尔,今复欲下利。
wèn yuē: rén bìng kǒng bù zhě,qí mài hé zhuàng?shī yuē: mài xíng rú xún sī,lěi lěi rán,qí miàn bái tuō sè yě。
问曰:人病恐怖者,其脉何状?师曰:脉形如循丝,累累然,其面白脱色也。
wèn yuē: rén bù yǐn,qí mài hé lèi?shī yuē: qí mài zì sè,chún kǒu gān zào yě。
问曰:人不饮,其脉何类?师曰:其脉自涩,唇口干燥也。
wèn yuē: rén kuì zhě,qí mài hé lèi?shī yuē: mài fú,ér miàn sè zhà bái zhà chì。
问曰:人愧者,其脉何类?师曰:脉浮,而面色乍白乍赤。
wèn yuē: jīng shuō,mài yǒu sān shūliù shū zhòng zhě,hé wèi yě?shī yuē: mài zhě,rén yǐ zhǐ àn zhī,rú sān shū zhī zhòng zhě,fèi qì yě rú liù shū zhī zhòng zhě,xīn qì yě rú jiǔ shū zhī zhòng zhě,pí qì yě rú shí èr shū zhī zhòng zhě,gān qì yě àn zhī zhì gǔ zhě,shèn qì yě。
问曰:经说,脉有三菽、六菽重者,何谓也?师曰:脉者,人以指按之,如三菽之重者,肺气也;如六菽之重者,心气也;如九菽之重者,脾气也;如十二菽之重者,肝气也;按之至骨者,肾气也。
jiǎ lìng xià lì,cùn kǒuguān shàngchǐ zhōng,xī bú jiàn mài,rán chǐ zhōng shí yī xiǎo jiàn,mài zài jǔ tóu zhě,shèn qì yě。ruò jiàn sǔn mài lái zhì,wéi nán zhì。
假令下利,寸口、关上、尺中,悉不见脉,然尺中时一小见,脉再举头者,肾气也。若见损脉来至,为难治。
wèn yuē: mài yǒu xiāng chéngyǒu zòngyǒu héngyǒu nìyǒu shùn,hé yě?shī yuē: shuǐ xíng chéng huǒ,jīn xíng chéng mù,míng yuē zòng huǒ xíng chéng shuǐ,mù xíng chéng jīn,míng yuē héng shuǐ xíng chéng jīn,huǒ xíng chéng mù,míng yuē nì jīn xíng chéng shuǐ,mù xíng chéng huǒ,míng yuē shùn yě。
问曰:脉有相乘、有纵、有横、有逆、有顺,何也?师曰:水行乘火,金行乘木,名曰纵;火行乘水,木行乘金,名曰横;水行乘金,火行乘木,名曰逆;金行乘水,木行乘火,名曰顺也。
wèn yuē: mài yǒu cán zéi,hé wèi yě?shī yuē: mài yǒu xiánjǐnfúhuáchénsè,cǐ liù zhě míng yuē cán zéi,néng wéi zhū mài zuò bìng yě。
问曰:脉有残贼,何谓也?师曰:脉有弦、紧、浮、滑、沉、涩,此六者名曰残贼,能为诸脉作病也。
wèn yuē: mài yǒu zāi guài,hé wèi yě?shī yuē: jiǎ lìng rén bìng,mài dé tài yáng,yǔ xíng zhèng xiāng yìng,yīn wèi zuò tāng。bǐ hái sòng tāng rú shí qǐng,bìng rén nǎi dà tǔ,ruò xià lì,fù zhōng tòng。shī yuē: wǒ qián lái bú jiàn cǐ zhèng,jīn nǎi biàn yì,shì míng zāi guài。yòu wèn yuē: hé yuán zuò cǐ tǔ lì?dá yuē: huò yǒu jiù shí fú yào,jīn nǎi fā zuò,gù míng zāi guài ěr。
问曰:脉有灾怪,何谓也?师曰:假令人病,脉得太阳,与形证相应,因为作汤。比还送汤如食顷,病人乃大吐,若下利,腹中痛。师曰:我前来不见此证,今乃变异,是名灾怪。又问曰:何缘作此吐利?答曰:或有旧时服药,今乃发作,故名灾怪耳。
wèn yuē: dōng fāng gān mài,qí xíng hé sì?shī yuē: gān zhě mù yě,míng jué yīn,qí mài wēi xián rú ruò ér zhǎng,shì gān mài yě。gān bìng zì dé rú ruò zhě,yù yě。
问曰:东方肝脉,其形何似?师曰:肝者木也,名厥阴,其脉微弦濡弱而长,是肝脉也。肝病自得濡弱者,愈也。
jiǎ lìng dé chún xián mài zhě,sǐ,hé yǐ zhī zhī?yǐ qí mài rú xián zhí,shì gān cáng shāng,gù zhī sǐ yě。
假令得纯弦脉者,死,何以知之?以其脉如弦直,是肝藏伤,故知死也。
nán fāng xīn mài,qí xíng hé sì?shī yuē: xīn zhě huǒ yě,míng shǎo yīn,qí mài hóng dà ér zhǎng,shì xīn mài yě。xīn bìng zì dé hóng dà zhě,yù yě。
南方心脉,其形何似?师曰:心者火也,名少阴,其脉洪大而长,是心脉也。心病自得洪大者,愈也。
jiǎ lìng mài lái wēi qù dà,gù míng fǎn,bìng zài lǐ yě。mài lái tou xiǎo běn dà zhě,gù míng fù,bìng zài biǎo yě。shàng wēi tóu xiǎo zhě,zé hàn chū xià wēi běn dà zhě,zé wèi guān gé bù tōng,bù dé niào。tóu wú hàn zhě kě zhì,yǒu hàn zhě sǐ。
假令脉来微去大,故名反,病在里也。脉来头小本大者,故名复,病在表也。上微头小者,则汗出;下微本大者,则为关格不通,不得尿。头无汗者可治,有汗者死。
xī fāng fèi mài,qí xíng hé sì?shī yuē: fèi zhě jīn yě,míng tài yīn,qí mài máo fú yě,fèi bìng zì dé cǐ mài。ruò dé huǎn chí zhě,jiē yù ruò de shù zhě,zé jù。hé yǐ zhī zhī?shù zhě nán fāng huǒ,huǒ kè xī fāng jīn,fǎ dāng yōng zhǒng,wéi nán zhì yě。
西方肺脉,其形何似?师曰:肺者金也,名太阴,其脉毛浮也,肺病自得此脉。若得缓迟者,皆愈;若得数者,则剧。何以知之?数者南方火,火克西方金,法当痈肿,为难治也。
wèn yuē: èr yuè dé máo fú mài,hé yǐ chù yán zhì qiū dāng sǐ。shī yuē: èr yuè zhī shí,mài dāng rú ruò,fǎn dé máo fú zhě,gù zhī zhì qiū sǐ。èr yuè gān yòng shì,gān mài shǔ mù,yīng rú ruò,fǎn dé máo fú zhě,shì fèi mài yě。fèi shǔ jīn,jīn lái kè mù,gù zhī zhì qiū sǐ。tā jiē fǎng cǐ。
问曰:二月得毛浮脉,何以处言至秋当死。师曰:二月之时,脉当濡弱,反得毛浮者,故知至秋死。二月肝用事,肝脉属木,应濡弱,反得毛浮者,是肺脉也。肺属金,金来克木,故知至秋死。他皆仿此。
shī yuē: mài,féi rén zé fú,shòu rén zé chén。féi rén dāng chén,jīn fǎn fú shòu rén dāng fú,jīn fǎn chén,gù zé zhī。
师曰:脉,肥人责浮,瘦人责沉。肥人当沉,今反浮;瘦人当浮,今反沉,故责之。
shī yuē: cùn mài xià bù zhì guān,wèi yáng jué chǐ mài shàng bù zhì guān,wèi yīn jué。cǐ jiē bù zhì,jué sǐ yě。ruò jì qí yú mìng sǐ shēng zhī qī,qī yǐ yuè jié kè zhī yě。
师曰:寸脉下不至关,为阳绝;尺脉上不至关,为阴绝。此皆不治,决死也。若计其余命死生之期,期以月节克之也。
shī yuē: mài bìng rén bù bìng,míng yuē xíng shī,yǐ wú wáng qì,zú xuàn pū bù shí rén zhě,duǎn mìng zé sǐ。rén bìng mài bù bìng,míng yuē nèi xū,yǐ wú gǔ shén,suī kùn wú kǔ。
师曰:脉病人不病,名曰行尸,以无王气,卒眩仆不识人者,短命则死。人病脉不病,名曰内虚,以无谷神,虽困无苦。
wèn yuē: xī yǎn chén,míng yuē huá,hé wèi yě?chén wèi chún yīn,xī wèi zhèng yáng,yīn yáng hé hé,gù lìng mài huá。guān chǐ zì píng,yáng míng mài wēi chén,shí yǐn zì kě。shǎo yīn mài wēi huá,huá zhě jǐn zhī fú míng yě,cǐ wèi yīn shí,qí rén bì gǔ nèi hàn chū,yīn xià shī yě。
问曰:翕奄沉,名曰滑,何谓也?沉为纯阴,翕为正阳,阴阳和合,故令脉滑。关尺自平,阳明脉微沉,食饮自可。少阴脉微滑,滑者紧之浮名也,此为阴实,其人必股内汗出,阴下湿也。
wèn yuē: céng wéi rén suǒ nán,jǐn mài cóng hé ér lái?shī yuē: jiǎ lìng wáng hànruò tǔ,yǐ fèi lǐ hán,gù lìng mài jǐn yě。jiǎ lìng hāi zhě,zuò yǐn lěng shuǐ,gù lìng mài jǐn yě。jiǎ lìng xià lì,yǐ wèi zhōng xū lěng,gù lìng mài jǐn yě。
问曰:曾为人所难,紧脉从何而来?师曰:假令亡汗、若吐,以肺里寒,故令脉紧也。假令咳者,坐饮冷水,故令脉紧也。假令下利,以胃中虚冷,故令脉紧也。
cùn kǒu wèi qì shèng,míng yuē gāo róng qì shèng,míng yuē zhāng gāo zhāng xiāng bó,míng yuē gāng。wèi qì ruò,míng yuē dié róng qì ruò,míng yuē bēi dié bēi xiāng bó,míng yuē sǔn。wèi qì hé,míng yuē huǎn róng qì hé,míng yuē chí chí huǎn xiāng bó,míng yuē chén。
寸口卫气盛,名曰高;荣气盛,名曰章;高章相搏,名曰纲。卫气弱,名曰惵;荣气弱,名曰卑;惵卑相搏,名曰损。卫气和,名曰缓;荣气和,名曰迟;迟缓相搏,名曰沉。
cùn kǒu mài huǎn ér chí,huǎn zé yáng qì zhǎng,qí sè xiān,qí yán guāng,qí shēng shāng,máo fà zhǎng chí zé yīn qì shèng,gǔ suǐ shēng,xuè mǎn,jī ròu jǐn báo xiān yìng。yīn yáng xiāng bào,róng wèi jù xíng,gāng róu xiāng bó,míng yuē qiáng yě。
寸口脉缓而迟,缓则阳气长,其色鲜,其颜光,其声商,毛发长;迟则阴气盛,骨髓生,血满,肌肉紧薄鲜硬。阴阳相抱,荣卫俱行,刚柔相搏,名曰强也。
fū yáng mài huá ér jǐn,huá zhě wèi qì shí,jǐn zhě pí qì qiáng。chí shí jī qiáng,tòng hái zì shāng,yǐ shǒu bà rèn,zuò zuò chuāng yě。
趺阳脉滑而紧,滑者胃气实,紧者脾气强。持实击强,痛还自伤,以手把刃,坐作疮也。
cùn kǒu mài fú ér dà,fú wèi xū,dà wéi shí。zài chǐ wèi guān,zài cùn wèi gé。guān zé bù dé xiǎo biàn,gé zé tǔ nì。
寸口脉浮而大,浮为虚,大为实。在尺为关,在寸为格。关则不得小便,格则吐逆。
fū yáng mài fú ér sè,fú zé tǔ nì,shuǐ gǔ bù huà,sè zé shí bù dé rù,míng yuē guān gé。
趺阳脉伏而涩,伏则吐逆,水谷不化,涩则食不得入,名曰关格。
mài fú ér dà,fú wèi fēng xū,dà wéi qì qiáng,fēng qì xiāng bó,bì chéng yǐn zhěn,shēn tǐ wèi yǎng。yǎng zhě míng xiè fēng,jiǔ jiǔ wèi jiā lài。
脉浮而大,浮为风虚,大为气强,风气相搏,必成隐疹,身体为痒。痒者名泄风,久久为痂癞。
cùn kǒu mài ruò ér chí,ruò zhě wèi qì wēi,chí zhě róng zhōng hán。róng wèi xuè,xuè hán zé fā rè wèi wèi qì,qì wēi zhě xīn nèi jī,jī ér xū mǎn bù néng shí yě。
寸口脉弱而迟,弱者卫气微,迟者荣中寒。荣为血,血寒则发热;卫为气,气微者心内饥,饥而虚满不能食也。
fū yáng mài dà ér jǐn zhě,dāng jí xià lì,wéi nán zhì。
肤阳脉大而紧者,当即下利,为难治。
cùn kǒu mài ruò ér huǎn,ruò zhě yáng qì bù zú,huǎn zhě wèi qì yǒu yú。yī ér tūn suān,shí zú bù xià,qì tián yú gé shàng yě yī zuò xià。
寸口脉弱而缓,弱者阳气不足,缓者胃气有余。噫而吞酸,食卒不下,气填于膈上也(一作下)。
fū yáng mài jǐn ér fú,fú wèi qì,jǐn wèi hán。fú wèi fù mǎn,jǐn wèi jiǎo tòng。fú jǐn xiāng bó,cháng míng ér zhuǎn,zhuǎn jí qì dòng,gé qì nǎi xià。shǎo yīn mài bù chū,qí yīn zhǒng dà ér xū yě。
趺阳脉紧而浮,浮为气,紧为寒。浮为腹满,紧为绞痛。浮紧相搏,肠鸣而转,转即气动,隔气乃下。少阴脉不出,其阴肿大而虚也。
cùn kǒu mài wēi ér sè,wēi zhě wèi qì bù xíng,sè zhě róng qì bù dǎi。róng wèi bù néng xiāng jiāng,sān jiāo wú suǒ yǎng,shēn tǐ bì bù rén。róng qì bù zú,zé fán téng,kǒu nán yán wèi qì xū,zé wù hán shù qiàn。sān jiāo bù guī qí bù,shàng jiāo bù guī zhě,yī ér cù tūn zhōng jiāo bù guī zhě,bù néng xiāo gǔ yǐn shí xià jiāo bù guī zhě,zé yí sōu。
寸口脉微而涩,微者卫气不行,涩者荣气不逮。荣卫不能相将,三焦无所仰,身体痹不仁。荣气不足,则烦疼,口难言;卫气虚,则恶寒数欠。三焦不归其部,上焦不归者,噫而酢吞;中焦不归者,不能消谷引食;下焦不归者,则遗溲。
fū yáng mài chén ér shù,chén wèi shí,shù xiāo gǔ。jǐn zhě,bìng nán zhì。
趺阳脉沉而数,沉为实,数消谷。紧者,病难治。
cùn kǒu mài wēi ér sè,wēi zhě wèi qì shuāi,sè zhě róng qì bù zú。wèi qì shuāi,miàn sè huáng róng qì bù zú,miàn sè qīng。róng wèi gēn,wèi wèi yè。róng wèi jù wēi,zé gēn yè kū gǎo,ér hán lì hāi nì,tuò xīng tǔ xián mò yě。
寸口脉微而涩,微者卫气衰,涩者荣气不足。卫气衰,面色黄;荣气不足,面色青。荣为根,卫为叶。荣卫俱微,则根叶枯槁,而寒栗咳逆,唾腥吐涎沫也。
fū yáng mài fú ér kōu,fú zhě wèi qì shuāi,kōu zhě róng qì shāng,qí shēn tǐ shòu,jī ròu jiǎ cuò,fú kōu xiāng bó,zōng qì shuāi wēi,sì shǔ duàn jué。
趺阳脉浮而芤,浮者卫气衰,芤者荣气伤,其身体瘦,肌肉甲错,浮芤相搏,宗气衰微,四属断绝。
cùn kǒu mài wēi ér huǎn,wēi zhě wèi qì shū,shū zé qí fū kōng huǎn zhě wèi qì shí,shí zé gǔ xiāo ér shuǐ huà yě。gǔ rù yú wèi,mài dào nǎi xíng,ér rù yú jīng,qí xuè nǎi chéng。róng shèng,zé qí fū bì shū,sān jiāo jué jīng,míng yuē xuè bēng。
寸口脉微而缓,微者卫气疏,疏则其肤空;缓者胃气实,实则谷消而水化也。谷入于胃,脉道乃行,而入于经,其血乃成。荣盛,则其肤必疏,三焦绝经,名曰血崩。
fū yáng mài wēi ér jǐn,jǐn zé wèi hán,wēi zé wèi xū,wēi jǐn xiāng bó,zé wèi duǎn qì。
肤阳脉微而紧,紧则为寒,微则为虚,微紧相搏,则为短气。
shǎo yīn mài ruò ér sè,ruò zhě wēi fán,sè zhě jué nì。
少阴脉弱而涩,弱者微烦,涩者厥逆。
fū yáng mài bù chū,pí bù shàng xià,shēn lěng fū yìng。
趺阳脉不出,脾不上下,身冷肤硬。
shǎo yīn mài bù zhì,shèn qì wēi,shǎo jīng xuè,bēn qì cù pò,shàng rù xiōng gé,zōng qì fǎn jù,xuè jié xīn xià,yáng qì tuì xià,rè guī yīn gǔ,yǔ yīn xiāng dòng,lìng shēn bù rén,cǐ wèi shī jué。dāng cì qī ménjù quē。
少阴脉不至,肾气微,少精血,奔气促迫,上入胸隔,宗气反聚,血结心下,阳气退下,热归阴股,与阴相动,令身不仁,此为尸厥。当刺期门、巨阙。
cùn kǒu mài wēi,chǐ mài jǐn,qí rén xū sǔn duō hàn,zhī yīn cháng zài,jué bú jiàn yáng yě。
寸口脉微,尺脉紧,其人虚损多汗,知阴常在,绝不见阳也。
cùn kǒu zhū wēi wáng yáng,zhū rú wáng xuè,zhū ruò fā rè,zhū jǐn wèi hán。zhū chéng hán zhě,zé wèi jué,yù mào bù rén,yǐ wèi wú gǔ qì,pí sè bù tōng,kǒu jí bù néng yán,zhàn ér lì yě。
寸口诸微亡阳,诸濡亡血,诸弱发热,诸紧为寒。诸乘寒者,则为厥,郁冒不仁,以胃无谷气,脾涩不通,口急不能言,战而栗也。
wèn yuē: rú ruò hé yǐ fǎn shì shí yī tóu?shī yuē: wǔ cáng liù fǔ xiāng chéng gù lìng shí yī。
问曰:濡弱何以反适十一头?师曰:五藏六府相乘故令十一。
wèn yuē: hé yǐ zhī chéng fǔ,hé yǐ zhī chéng cáng?shī yuē: zhū yáng fú shù wèi chéng fǔ,zhū yīn chí sè wèi chéng cáng yě。
问曰:何以知乘府,何以知乘藏?师曰:诸阳浮数为乘府,诸阴迟涩为乘藏也。
仅供学习参考,难免有错误,欢迎批评指正。